Có một sự khác biệt rất nhỏ giữa làm việc vì quyền lực và danh vọng, và làm việc để cống hiến. Khi chúng ta bắt đầu bằng số không, chúng ta ít nghĩ tới quyền lực và danh vọng mà chỉ muốn duy trì một công việc nào đó. Chúng ta cống hiến cho nơi mà chúng ta làm. Khi chúng ta đã có nhiều thứ để bảo vệ, chúng ta nghĩ nhiều hơn tới quyền lực và danh vọng. Đơn giản là vì chúng đem đến cho chúng ta của cải, những mối quan hệ tốt đẹp, và nhiều của cải hơn. Những thứ này ngày càng khiến chúng ta đắm đuối. Chúng ta trở nên yêu mình hơn và khó chịu với những người đang cạnh tranh hoặc có khả năng cạnh tranh quyền lực và danh vọng với mình. Động cơ cống hiến cho xã hội của chúng ta cứ phai nhạt dần vì chúng ta đã thực sự chỉ nghĩ đến việc bảo vệ lợi ích của bản thân, và có thể là của gia đình mình. Đôi khi, chúng ta sẽ tự trấn an mình bẳng cách nói rằng ‘mình thỉnh thoảng vẫn làm từ thiện đấy chứ’. Nhưng kỳ thực, chúng ta đang sa ngã vào những đam mê quyền lực và danh vọng.
Người lãnh đạo tốt là người loại trừ được những đam mê ấy khỏi bàn làm việc của mình. Cần phải sẵn sàng hy sinh vị trí của mình khi thấy mình không còn cần thiết nữa.